Chỉ nghe tiếng chào đã biết người quê
Thanh âm sáng trong ngôn từ mộc mạc
Chỉ nghe tiếng chào đã biết người quê
Thanh âm sáng trong ngôn từ mộc mạc
Chắt chiu từ cuộc đời đạm bạc
Và quanh năm bận rộn mùa màng
Câu Kiều đan vào lũy tre làng
Cô Tấm thời nào cũng nết na hiền thảo
Nương tựa nhau chắn che giông bão
Câu ca dao bầu bí chung giàn
Đêm nảo đêm nao múc ánh trăng vàng
Áo anh lành sao nhờ em vá hộ
Hương ngan ngát ngoài hiên hoa cau nở
Mà người xưa giờ ở nơi đâu
Tôi về quê như mùa trước gặp mùa sau
Làng gần thế mà tôi thành xa lạ
Bao nhiêu tháng năm dài giặc giã
Nhuốm màu sơn thành thị phong trần
Từng trải bao vấp váp lỗi lầm
Từng nung nấu những điều không tưởng
Quê hương vẫn bao dung độ lượng
Đưa tôi về đích thực cuộc đời tôi
Chiếc ao làng năm tháng đầy vơi
Vẫn nguyên kỷ niệm thời thơ bé
Bôn ba khắp đầu sông cuối bể
Hồn của làng muôn thuở nhập hồn tôi.
Lại Tây Dương