Nhân kỷ niệm 50 năm Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước (1975–2025), bài thơ "Một khúc tri ân" vang lên như một tiếng lòng thiết tha, thành kính gửi đến những thế hệ cha anh đã ngã xuống vì độc lập, tự do của dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân. Hội Khuyến học tỉnh Thái Bình trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:

Ảnh: Nguồn Internet
MỘT KHÚC TRI ÂN
Ta ngẩng cao đầu khi hát Quốc ca
Mắt dõi theo suốt chiều dài Tổ quốc
Kính cẩn tri ân bao người đi trước
Đã viết nên những bản hùng ca dâng đời
Rực rỡ sắc cờ thắm đỏ muôn nơi
Ngoài khơi xa, biển phập phồng nhịp sóng
Đất dưới chân như nở ra ấm nóng
Tiếng rì rầm vọng lại chiến trường xưa...
Triệu triệu trái tim kể chuyện tháng Tư
Máu và hoa, nụ cười trong nước mắt
Tháng năm trôi giữa dòng đời tất bật
Ta bên nhau gìn giữ nước non này!
Phong Như
Mở đầu bài thơ là hình ảnh đẹp đẽ và thiêng liêng: "Ta ngẩng cao đầu khi hát Quốc ca" - tư thế của lòng tự hào, của sự biết ơn vô bờ đối với Tổ quốc. Cùng với ánh mắt "dõi theo suốt chiều dài Tổ quốc", tác giả dẫn người đọc qua một không gian rộng lớn, nơi từng tấc đất đều thấm đẫm máu xương của những người đi trước. Những hình ảnh như "sắc cờ thắm đỏ", "biển phập phồng nhịp sóng", "đất dưới chân nở ra ấm nóng"... không chỉ gợi nên vẻ đẹp của đất nước hôm nay mà còn như thầm nhắc: mỗi hơi thở, mỗi nhịp sóng đều ghi nhớ những hy sinh âm thầm năm nào. Âm hưởng bài thơ càng lúc càng lắng sâu, đặc biệt ở những câu thơ: "Triệu triệu trái tim kể chuyện tháng Tư/Máu và hoa, nụ cười trong nước mắt"
Tháng Tư năm ấy - mùa hoa chiến thắng cũng là mùa đẫm đầy mất mát, hy sinh. Tác giả đã chọn cách biểu đạt nhẹ nhàng mà sâu sắc, kết hợp giữa chất bi tráng và lãng mạn, để làm nổi bật vẻ đẹp hào hùng và nhân văn của dân tộc Việt Nam trong hành trình giải phóng đất nước.
Khổ thơ cuối mang đậm thông điệp nhân văn và ý nghĩa lịch sử sâu sắc. Giữa dòng đời hôm nay đầy hối hả, bài thơ như một lời nhắc nhở tha thiết: đừng quên cội nguồn, đừng quên trách nhiệm gìn giữ những giá trị mà cha ông đã đánh đổi bằng máu và nước mắt:"Ta bên nhau gìn giữ nước non này!"
Lời thơ ngắn gọn nhưng đầy sức nặng, thấm đẫm tình yêu quê hương đất nước, là sự tiếp nối hào khí dân tộc từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Với phong cách trang trọng, ngôn ngữ súc tích, nhịp thơ mượt mà, gần gũi mà sâu lắng, bài thơ "Một khúc tri ân" đã góp phần thắp lên ngọn lửa tự hào dân tộc, tri ân quá khứ và hun đúc tinh thần trách nhiệm cho thế hệ hôm nay - những người đang tiếp tục viết tiếp bản anh hùng ca bất tận của non sông, đất nước Việt Nam.
Mạnh Vũ