Người thành công phải biết sống thiện lương và nhân cách
Thời gian trôi nhanh như nước chảy, mây bay; giọt sương đậu long lanh trên ngọn cỏ, tuyết phủ trắng cả một vùng; mai nở, đào khai; mưa xuân lất phất, bóng người xa xăm, thời gian vui vẻ hay khó khăn trong đời như sao băng sáng lên rồi vụt tắt. Cảnh đẹp trần gian đều là những khoảnh khắc ngắn ngủi phút giây. Thế nên xưa và nay hồi ức đẹp đều sẽ khiến lòng người nhẹ nhõm hay đau đớn đôi phần.
Ảnh: nguồn Internet
Thời gian vui vẻ hay buồn phiền trong đời đến và đi vào những thời khắc ta không trông đợi. Còn cảm giác bi thương lại thường xuất hiện chính vào lúc hạnh phúc đang hưởng, tình nồng đang say. Đời người lên xuống cũng như hoa nở hoa tàn. Đầu sóng ngọn gió, tịch cốc thâm sâu đều là những nơi thử thách lòng người. Gió ngược buồm căng, gian nan nghịch cảnh đó đều là thói thường của phong ba tuế nguyệt mà thôi. Xuân đến xuân đi cũng chỉ là sự đổi cảnh, thay thời. Núi có độ cao của núi, nước có độ sâu của nước, gió có cái tự do của mình, mây có cái bập bềnh, tự tại của mây. Người ta sinh ra lại tự có ưu khuyết của riêng mình, không ai giống ai.
Đừng bao giờ tự trách mình, đừng so đo với người khác, cũng đừng mô phỏng một ai, bởi cuộc đời chỉ có một không hai. Nếu như không thể làm Mặt Trời thì hãy làm ngôi sao nhỏ, không thành được vĩ nhân thì làm người quân tử, không thành được minh tinh thì hãy thành thường dân áo vải, tuy không sang nhưng lại trong sạch muôn phần. Trên đời này người thông minh nhất chính là người lương thiện, và người đẹp tuyệt trần lại là người biết sống thiện lương.
Vậy nên ở trên đời tùy tâm mà sống, tùy thiện mà làm, ắt muôn đời không phải hối tiếc. Đời người chỉ có huy hoàng trong cố gắng chứ chẳng có chiến thắng trong đợi chờ. Khi vui chúng ta nghe là lời ca, nhưng khi buồn chúng ta lại thấm nhuần câu hát. Có những sự việc không làm sẽ chẳng biết được kết quả ra sao, chỉ có kiên trì mà thực hiện mới mong có hi vọng.
Làm người thông minh hay không có lẽ không quan trọng, không biết xã giao thì cũng chẳng sao, để thành công trong cuộc sống quan trọng là phải biết sống lương thiện, có nhân cách, có mục tiêu, có niềm tin và hy vọng.
Người sống có Nhân cách:
Nếu như chỉ vì chút khó khăn mà bạn phải vấp ngã chẳng thể đứng lên, nếu như chỉ vì đôi câu nghịch lòng trái ý cũng đủ cho bạn chán nản buồn rầu và nếu như hơi một chút là ghét bỏ người khác, thế thì đó ắt là người nhân cách tầm thường.
Cổ ngữ có câu: Nhân cách lớn bao nhiêu, thành công lớn bấy nhiêu.
Biển có thể dung nạp trăm sông bất luận đục trong, đó là nhờ sự bao dung vô lượng, chịu thấp mình hơn vạn suối, nghìn sông để rồi trở thành đại hải mênh mông ngàn trùng sóng lướt, độ sâu muôn trượng, đâu thể nghĩ bàn.
Người sống có Mục tiêu:
Người có mục tiêu thì chính là đang tiến về phía trước. Người không mục tiêu thì chẳng qua đang trôi vô định giữa cõi đời. Người có mục tiêu, sống biết cảm ơn, người không mục tiêu thì sống đời oán thán, đa phần cho rằng mọi người đều đang nợ họ.
Đừng đánh mất Niềm tin và Hi vọng
Nhân sinh trên đời, ngoài chuyện sống chết có gì quý hơn hi vọng? Thế nên bất luận gặp phải chuyện gì cũng đừng tự làm khó mình. Bất luận việc hôm nay có tệ hại cỡ nào, hãy nhớ rằng ngày mai còn ở phía trước, đừng đánh mất hy vọng, đừng buông bỏ niềm tin.
Chúng ta hãy nhớ, thái độ của bản thân quyết định tất cả. Muốn thay đổi tất cả thì hãy thay đổi chính mình. Người càng nỗ lực thì càng may mắn, người càng sống thiện lương, có nhân cách thì vận may càng tìm đến. Vậy nên lười nhác cũng là từ bỏ vận may của chính mình.
Hoàng Phương (sưu tầm và biên soạn)