“Những người mù chữ trong thời kỳ cách mạng công nghiệp 4.0 sẽ không phải là những người không biết đọc, biết viết, mà là những người không có khả năng học, rồi quên đi chính những thứ mình đã học và tiếp tục học cái mới” – đó là điều mà ông Hoàng Nam Tiến muốn chia sẻ với thế hệ Z – những bạn trẻ sinh sau năm 1995 và đang phải chuẩn bị đưa ra những lựa chọn quan trọng cho tương lai của mình

Ảnh: nguồn Internet
Ông chia sẻ: Lim là con gái thứ 3 của tôi đang theo học chuyên ngành Quản lý Khách sạn ở Nhật Bản. Trước khi con bé học Đại học, 2-3 năm trời liên tục, ba con tôi thường ngồi với nhau để cùng nhau trò chuyện, xem đâu sẽ là ngành học phù hợp nhất với con. Cuối cùng chúng tôi cùng đồng ý rằng, với tính cách cẩn thận, chu đáo, nó chọn ngành dịch vụ sẽ là phù hợp nhất.
Tôi chu cấp cho con tôi số tiền đủ để con có thể sống trong thời gian du học ở Nhật Bản. Nhưng con bé vẫn đi làm thêm. Con nói, con đi làm thêm không phải để kiếm tiền tiêu vặt, mà là để rèn luyện khả năng đứng nhiều giờ đồng hồ liên tục mỗi ngày.
Tôi càng ngẫm nghĩ về điều đó, thì càng thấy lựa chọn của con mình là đúng, vì nếu như con tôi không chịu đựng được việc đứng trên đôi giày cao 3cm của nhân viên phục vụ mỗi ngày đủ 5 tiếng đồng hồ, thì làm sao con có thể theo đuổi được công việc của một người quản lý khách sạn – cái nghề mà có thể đòi hỏi nó đứng 10 tiếng mỗi ngày. Một kỹ năng nghe tưởng chừng đơn giản, nhưng nếu không có thì dù con tôi có tốt nghiệp một trong những ngôi trường Top về chuyên ngành Quản lý khách sạn với tấm bằng loại ưu, nó cũng không bao giờ có cơ hội trở thành một nhân viên khách sạn giỏi.
Tôi thường xuyên phải đi săn tìm người làm việc cho công ty của mình. Và tôi phát hiện ra, có một tỷ lệ quá cao các bạn sinh viên sau khi ra trường apply vào FPT Software đang ngồi nhầm chỗ, học nhầm nghề, theo đuổi một thứ chẳng hề phù hợp với năng lực và tính cách của chính các bạn ấy. Tôi gặp không ít những bạn mới chỉ làm F-Soft được 6 tháng đã lên gặp tôi, vò đầu bứt tai: "Em sẽ bỏ việc, không phải vì em ghét anh Tiến, mà bởi vì em không thể chịu được việc ngồi làm việc trước máy tính triền miên như thế này được".
Nghe có vẻ rất buồn cười, nhưng tìm được một kỹ sư phần mềm có năng lực làm việc khó một, thì tìm được người có năng lực ngồi trước màn hình toàn chữ số và code suốt 8 -12 tiếng mỗi ngày khó hơn rất nhiều lần. Vì xin thưa với các bạn, đó là một trong những công việc vô cùng nhàm chán với nhiều người.

Ảnh: nguồn Internet
Khi tôi than phiền với leader của các công ty phần mềm lớn trên thế giới, tôi mới biết rằng hóa ra các công ty phần mềm trên thế giới họ có cả bài test về tính cách để tuyển dụng những người làm nghề này, trong đó yếu tố tính cách, sở thích, hoàn cảnh gia đình và điều kiện sống sẽ là một trong những tiêu chí quyết định xem ứng viên có thể chịu đựng được công việc hay không. Và khi học theo cách làm này, tôi mới phát hiện hóa ra những người ngồi nhầm chỗ, chọn nhầm nghề là vô cùng nhiều.
Tôi thường hay hỏi các bạn sinh viên trẻ một câu, rằng "điều gì khiến các em lựa chọn nghề nghiệp này", và rất nhiều câu trả lời khiến tôi vừa buồn, vừa lo lắng: Phần lớn các em chọn nghề theo ý bố mẹ chứ không dựa trên các nguyện vọng cá nhân và không tìm hiểu về nghề mình chọn, cũng như không quan tâm việc mình có thực sự phù hợp với nó hay không. Ví dụ học giỏi toán thì sẽ mặc nhiên thi vào Bách khoa; học giỏi Sinh thì sẽ thi vào trường Y; vì dốt các môn tự nhiên nên học các ngành xã hội nhân văn. Hậu quả là hơn 50% sinh viên ra trường không làm đúng nghề. Với một người chuyên làm Head hunter như tôi, đó là điều rất lãng phí. 4-5 năm học để học thứ không phù hợp với bạn và có thể chẳng giúp ích gì (thậm chí là không dùng đến) cho bạn trong tương lai, bạn không thể hình dung bạn đã bỏ lỡ điều gì và đã tụt hậu đến đâu trong thời đại mà mọi thứ thay đổi từng ngày như này.
Tôi luôn nghĩ rằng thế hệ Z sẽ là thế hệ công dân toàn cầu "Global citizen". Các bạn đang là 33% tổng dân số toàn cầu và cần nghiêm túc nghĩ về kĩ năng cần có để sống sót trong thời đại này.
Khi nghĩ công việc, đương nhiên chúng ta phải nghĩ đến tương lai mình sẽ làm gì để sống. Nhưng nếu thế hệ cha mẹ các bạn chỉ tìm kiếm những công việc ở trong nước, học những trường để sao ra trường cốt xin được việc làm gần nhà, thì thế hệ Z phải là thế hệ nghĩ đến thị trường công việc Global. Vì quy mô công việc trên thế giới lớn hơn 3000 lần so với Việt Nam. Thế thì tại sao không chọn thị trường với 3000 lần hơn số cơ hội? Tại sao lại bó hẹp mình trong đất nước này? Tại sao không nghĩ người Việt Nam đi ra nước ngoài không phải sang Hàn Quốc, Nhật Bản, Dubai làm lao động chân tay, mà là dùng trí tuệ của mình có thể đàng hoàng để đến những quốc gia giàu có nhất, những môi trường làm việc đòi hỏi cao nhất như Silicon Valley, như New York...
Để có thể trở thành "Global citizen", ngoài kiến thức, các bạn cần học ngôn ngữ. Là ngôn ngữ, chứ không phải ngoại ngữ. Vì bây giờ, biết Tiếng Anh là bắt buộc. Muốn có tương lai thì phải học Tiếng Anh. Còn nếu ai đó lý luận rằng "tôi không cần biết Tiếng Anh vẫn có thể làm viêc ở Việt Nam" thì ok, tất nhiên thế nào chẳng sống được. Không biết tiếng Kinh còn sống tốt nữa là.
Tôi là một người của thế hệ "one-time learning" – thế hệ chỉ học một lần rồi ung dung sử dụng các kiến thức đó cho suốt phần đời còn lại của mình mà vẫn có thể thành công trong cuộc sống. Vì thời đại của chúng tôi sống chỉ cần đơn giản như thế là đã có thể thành công. Nên phần lớn những người trong thế hệ tôi, họ không nghĩ về việc đi học nữa. Không sao cả, vì họ may mắn sinh ra trong bối cảnh xã hội tương đối dễ dàng! Nhưng nếu thế hệ Z các bạn mà chọn cách sống đó, thì cho phép tôi được nói rằng: các bạn sẽ "chết" trong thời đại này!
Vì sao tôi lại dùng từ "sống sót"? Hãy nhìn vào những thay đổi của thị trường lao động.
Hiện nay, Việt Nam có hơn 2,7 triệu công nhân may, hơn 1 triệu công nhân da giày, gần 1 triệu công nhân lắp ráp điện tử, không quá 10 năm nữa sẽ mất hết việc. Và việc đó đã diễn ra bắt đầu ngay từ bây giờ. Vì một con robot hiện nay để làm việc thay người trong các nhà máy có giá khoảng 250 nghìn USD, nhưng trong 5-10 năm tới chỉ có giá 30.000 USD. Khi đó việc sản xuất 24/7/365 ngày trong năm trong các nhà máy không có ánh điện sẽ hoàn toàn khả thi. Nếu bạn là nhà đầu tư, là chủ sản xuất, thì bạn nghĩ liệu bạn sẽ chọn công nhân hay robot? Kiếm đâu ra ở trên thế giới này giá nhân công đủ rẻ hơn và có thể đua được với người máy về năng suất lao động?
Trong bối cảnh của cuộc cách mạng công nghiệp 4.0, có nhiều cơ hội và thách thức đan xen, đòi hỏi thế hệ Z cần phải nhanh chóng thích nghi và đổi mới để đạt được thành công. Ba cuộc cách mạng công nghiệp lần trước, vì nhiều lý do, chúng ta đã lỡ nhịp nên không tận dụng được nhiều lợi thế, thậm chí còn là nước phải chịu nhiều thiệt thòi từ hệ quả tiêu cực của nó làm nước ta chậm phát triển.
Cuộc cách mạng 4.0 không khác biệt, với nền tảng là công nghệ vạn vật kết nối, tự động hóa và trí tuệ nhân tạo, được dự báo sẽ tạo ra một bộ mặt hoàn toàn mới cho thế giới. Công việc nặng nhọc và thiếu tính sáng tạo sẽ được thay thế bằng rô bốt, Internet với tốc độ siêu nhanh và phủ sóng khắp mọi nơi, thay đổi cách ta làm việc và giao tiếp. Tuy nhiên, cũng có những rủi ro như việc các cỗ máy có khả năng tính toán, xử lí siêu việt sẽ đe dọa việc làm của hàng triệu lao động. Hiện nay, những công nghệ mới này đã được thử nghiệm, chẳng hạn như phần mềm của Google có thể giành chiến thắng trước nhà vô địch cờ vây thế giới, công ti tại Nhật Bản đang bắt đầu sử dụng rô bốt thay cho nhân viên văn phòng, và ô tô tự hành ngày càng nhiều trên đường phố.
Để đối mặt với thực tế này, chúng ta cần phải làm gì? Câu trả lời rất đơn giản: chúng ta cần phải nghiêm túc tự học tập thường xuyên để trau dồi tri thức, phát triển khả năng sáng tạo và tư duy khoa học của bản thân. Bởi vì hiện nay, cơ hội được chia đều cho tất cả mọi người. Việc tiến bước mạnh mẽ và tiếp nhận thành quả văn minh nhân loại hay mãi mãi tụt lại phía sau hoàn toàn phụ thuộc vào sự nỗ lực của chúng ta.
Hoàng Phương (sưu tầm và biên soạn)