Giữa thời khắc trang nghiêm xúc động
Xin thành tâm tưởng vọng công ơn
Lắng câu uống nước nhớ nguồn
Dâng lên liệt sỹ nhang thơm kết vành
Vời trông lại non xanh, nước biếc
Hồng ân này đầy ắp lớn lao
Khuyến học vươn tới tầm cao
Kết tinh công sức của bao anh hùng.
Trước Đền thờ rưng rưng khôn xiết
Bao nỗi niềm thương tiếc bấy nay
Hương trầm nhè nhẹ gió bay
Hỡi trời cao, hỡi đất dày biết không?
Thuở binh lửa, bão giông giặc giã
Quê hương chìm đắm họa ngoại xâm
Tiếc gì xương máu, tuổi xuân
Các anh, các chị xả thân cứu đời.
Gương liệt sỹ, sáng ngời vạn cổ
Nén hương thơm, quặn đỏ thiên thu
Nghẹn ngào võng lệch lời ru
Hồn đây đó, người mịt mù nơi đâu.
|
Trông hướng Bắc, mây sầu ảm đạm
Nhìn phương Nam, gió thảm đìu hiu
Cánh cò, cánh vạc liêu xiêu
Mỏng manh dáng mẹ, sớm chiều héo hon.
Những quả phụ, mỏi mòn đôi mắt
Mong nước nhà, độc lập tự do
Non sông thắm đỏ sắc cờ
Hào quang rạng rỡ cõi bờ nghìn năm.
Nơi các chị, các anh ngã xuống
Cho màu xanh cuộc sống bừng lên
Đàn tràng, hương nến tôn nghiêm
Một vòng hoa, cả ba miền tri ân.
Trọn cuộc đời vì dân, vì nước
Sống anh hùng và chết vẻ vang
Tiếng thơm lan tỏa mênh mang
Đất lành ru giấc bình an vĩnh hằng
Cầu hương hồn siêu sinh tịnh độ
Chốn Niết Bàn muôn thuở hiển linh
Anh hùng liệt sỹ Thái Bình
Quê hương tưởng vọng nghiêng mình biết ơn./.
Cẩn cáo! cẩn cáo! cẩn cẩn cáo!
|