Tôi có chị bạn (xin được giấu tên). Chị đang công tác tại Thái Bình là cán bộ quản lý cấp cơ sở. Năm 2010 mẹ chồng chị mừng thọ tuổi 90 chị đã viết bài thơ “Con biết lỗi, mẹ ơi” thật cảm động. Ngay từ ngày ấy chị rất lo sợ rằng một ngày nào đó mẹ phải “ra đi” thì chị sẽ đau xót đến nhường nào. Ngày đó dù không mong cũng đến, tháng 3 năm 2020 mẹ chị đã về với tổ tiên khi ở tuổi 100. Thương nhớ mẹ chị đã hóa bài thơ trong lễ tang để mẹ “mang theo” về nơi chín suối. Trân trọng tình cảm và sự hiếu thảo của chị với mẹ chồng, tôi đã mạo muội viết bài thơ “Tuổi mẹ - Lòng con” để tặng chị. Nhân ngày lễ Vu Lan (rằm tháng 7) xin giới thiệu bài thơ và cũng là tấm lòng của tôi và của mỗi chúng ta luôn nhớ về người mẹ kính yêu của mình.
Tuổi mẹ - Lòng con
Tặng…
Mẹ già như chuối chín cây
Mười năm trước đã sợ ngày mẹ đi
Sinh có hạn, tử bất kỳ
Lá vàng - lá rụng, có gì lạ đâu
Hiểu mà lòng vẫn quặn đau
Bởi thương mẹ - quá dãi dầu tháng năm
Bát cơm đứng, miếng cháo nằm
Lúc nào cũng nghĩ chằm chằm cho con
Trời thương cho mẹ trăm tròn
Thọ cao bởi hiểu lòng con lỗi nhiều
Từ nay vắng bóng mẹ yêu
Nỗi đau nặng trĩu giữa chiều khăn tang
Thơ con là nén tâm nhang
Gửi lòng theo mẹ nén vàng – chữ TÂM
Mẹ ơi qua khói hương trầm
Nhớ con mẹ vịn chữ TÂM để về.
Vũ Văn Thanh Tháng 3/2020