Nhân dịp Hội nghị tổng kết công tác khuyến học, khuyến tài, xây dựng xã hội học tập giai đoạn 2020-2025, Hội Khuyến học tỉnh Thái Bình trân trọng giới thiệu với quý vị bài thơ “Lưu dấu một hành trình”:

Lưu dấu một hành trình
Tình nghĩa thiêng liêng với bạn hiền
Cùng nhau thắp sáng ngọn đèn tiên.
Tháng năm chữ nghĩa bền tâm trí
Gieo hạt nhân tài vững bước lên.
Gió thoảng qua miền hương dào dạt
Mây trôi cuối nẻo chốn bình yên.
Kỷ niệm một thời đầy tâm huyết
Lửa ấm trong tim mãi giữ bền.
Mạnh Vũ
Trong cuộc đời mỗi người, có những nơi ta chỉ đi qua, nhưng cũng có những chặng đường để lại dấu ấn sâu đậm không thể nào quên. Với người cán bộ Hội Khuyến học, chặng đường ấy là hành trình đồng hành, vun đắp tri thức, gieo những hạt mầm hy vọng cho cộng đồng. Bài thơ “Lưu dấu một hành trình” của Mạnh Vũ được viết theo thể thất ngôn bát cú Đường thi, là tiếng lòng đầy ắp cảm xúc, trân trọng và lưu luyến trước khoảnh khắc bịn rịn chia xa.
Ngay từ hai câu đầu:
Tình nghĩa thiêng liêng với bạn hiền/Cùng nhau thắp sáng ngọn đèn tiên.
Tác giả mở ra một không gian đậm đà nghĩa tình. Hai chữ “thiêng liêng” gợi nên sự trân quý, như một lời tri ân dành cho những người đồng hành. Hình ảnh “ngọn đèn tiên” là biểu tượng của tri thức, của sứ mệnh thầm lặng mà cao đẹp - thắp sáng con đường học tập và tương lai của biết bao thế hệ.
Tiếp theo, hai câu thực đi sâu vào quá trình cống hiến:
Tháng năm gắn bó bền tâm trí,
Gieo hạt yêu thương vững bước lên.
Không chỉ là việc truyền dạy con chữ, đó còn là hành trình kiên trì, bền bỉ, đặt cả tâm huyết và lòng yêu thương vào từng bước đi. Câu thơ gợi nhắc về những tháng năm miệt mài xây dựng phong trào khuyến học, từ cơ sở ban đầu lan tỏa khắp cộng đồng. “Gieo hạt yêu thương” - không chỉ gieo tri thức, mà còn truyền đi lòng nhân ái, niềm tin và ý chí vươn lên.
Đến phần luận, hình ảnh thiên nhiên hiện ra nhẹ nhàng, sâu lắng:
Gió thoảng qua miền hương dào dạt
Mây bay cuối nẻo chốn bình yên.
Tạm biệt - nhưng không nặng nề, bi lụy. Lời chia tay mang dáng dấp của sự thanh thản, an nhiên. Gió và mây - những hình ảnh gợi liên tưởng đến bước chân người cán bộ rời đi trong lặng lẽ, nhưng để lại hương thơm của nghĩa tình, dấu ấn của sự cống hiến.
Hai câu kết khép lại bài thơ một cách trọn vẹn:
Kỷ niệm một thời đầy tâm huyết
Ngọn lửa trong tim mãi giữ bền.
Nếu mở đầu bài thơ là ánh đèn, thì kết lại là “ngọn lửa trong tim” - một hình ảnh chuyển tiếp đầy thi vị. Dẫu chia tay công việc, rời xa cương vị, nhưng tâm huyết vẫn luôn cháy âm ỉ, giữ mãi trong tim như một phần máu thịt, một phần ký ức đẹp không bao giờ mờ phai.
Bài thơ tuy ngắn, nhưng đọng lại nhiều cảm xúc. Ngôn từ mộc mạc, hình ảnh giàu tính biểu tượng, cấu trúc nghiêm cẩn theo luật thơ Đường đã làm nên một lời chia tay vừa trang trọng, vừa thấm đẫm nghĩa tình. Đây không chỉ là lời từ biệt của một cá nhân, mà còn là tiếng nói của biết bao con người đã và đang âm thầm góp phần cho sự nghiệp khuyến học của quê hương.
Lời bình nhà thơ Lại Tây Dương