Một thoáng với Núi Đôi
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Chưa được một lần thăm Xuân Dục
Không đành lỗi hẹn với Núi Đôi
Đá vẫn thủy chung tình chồng vợ
Sừng sững nghìn năm giữa đất trời
“Làng không trẻ nhỏ sao lạ thế”
Tôi hỏi đùa em bẽn lẽn cười
Gương mặt dịu dàng hồng nắng đỏ
Mắt huyền đong nỗi nhớ xa xôi
Chưa dễ phôi pha những nỗi niềm
Chạm vào ký ức tuổi hoa niên
Chiều nghiêng bóng núi mờ sương khói
Chẳng lẽ người xưa đã lãng quên
Khoảng lắng xôn xao giữa dòng đời
Núi chồng núi vợ vẫn sóng đôi
Cánh cò đậu xuống gầy vai mẹ
Cây lúa trên đồng đẫm mồ hôi
Dẫu trải bao nhiêu cuộc bể dâu
Ngôi sao thao thức suốt canh thâu
Hoa thơm tỏa ngát lan triền núi
Ngàn mây lững thững quấn ngang đầu
Gửi lại Núi Đôi những đa mang
Nỗi đau khỏa lấp dấu thời gian
Xuân Dục - Đoài Đông hương cốm mới
Bao giờ đôi lứa đón nhau sang.