Ảnh nguồn Internet
Thu lại về trong sắc đỏ, cờ bay
Tôi bổi hổi giữa màu xanh xứ sở
Heo may thoảng, xôn xao mùa trở gió
Vàng ánh thu vời vợi tinh khôi
Có nơi nào như đất nước tôi
Đằng đẵng thương đau bền lòng chống giặc
Đến hạt thóc cũng biết vào trận mạc
Đá vọng phu nghển cổ ngóng trông chồng
Lưng tựa Trường Sơn, mắt dõi biển Đông
Hùng khí thiêng liêng vọng vang lời Bác
Không chịu kiếp tôi đòi mất nước
Cuộc viễn hành dài suốt bốn nghìn năm
Đã nối liền những khoảng cách ngăn
Vợ chồng Ngâu đưa nhau về cõi thực
Ngày đoàn tụ rưng rưng niềm hạnh phúc
Đường ta đi rộng mở tương lai
Dẫu còn nhiều vất vả chông gai
Nắng tháng tám vẫn nhuộm vàng bông cúc
Tôi cùng với bao người rạo rực
Đầy ắp hương trời, hương đất, hương thu./.
Lại Tây Dương