Ảnh: nguồn Internet
Chưa thấy chim ngói bay về
Trời đã trong xanh vời vợi
Cây ơi! Đừng vàng lá vội
Đợi cầu ô đón thu sang
Sẽ qua những ngày nắng rang
Lại đến những đêm dịu mát
Hương sen tưởng chừng cầm được
Mơ hồ vài tiếng Đỗ quyên
Sông chảy về nguồn bình yên
Dẫu chưa hết mùa nước lớn
Dòng đời bấy nhiêu bận rộn
Vẫn rưng rưng chút heo may
Tháng ngày dâu bể đổi thay
Mà thu không hề xưa cũ
Mong manh nét buồn thiếu nữ
Chạm câu thơ tình bâng quơ.
HƯƠNG THU
Ảnh: nguồn Internet
Chiếc lá trên cành lững thững rơi
Trời xanh trắng nõn áng mây trôi
Chợt nhớ hôm nào vừa đón hạ
Mà nay thấm thoắt đã thu rồi
Sen tàn, bưởi chín, cúc đơm hoa
Thoảng vương hương lúa cánh đồng xa
Heo may gió thổi tràn bờ dậu
Tôi như gặp lại tháng ngày qua
Thổn thức duyên tình vợ chồng Ngâu
Nhân gian chưa hết những nỗi đau
Động lòng trắc ẩn bầy ô thước
Tìm đến sông Ngân bắc nhịp cầu
Chim lại bay về trăng lại lên
Một thời dông bão đã lặng yên
Đất trời sông núi liền một dải
Đầy ắp hương thu trải khắp miền.
TẢN MẠN THU
Ảnh: nguồn Internet
Chưa kịp viết đôi dòng tiễn hạ
Đã thấy đất trời đón tiết thu
Dòng sông chảy nghìn đời vật vã
Phút giao mùa con sóng bỗng trầm tư
Làng ẩn hiện giữa hai bờ sương khói
Phải chàng Ngưu - nàng Chức ngóng tìm nhau
Cầu Ô Thước vẫn bên chờ, bên đợi
Cánh Cò bay trôi bảng lảng về đâu
Biết bao nhiêu lẽ đời dâu bể
Mùa thu không lỗi hẹn bao giờ
Thảng thốt câu thơ tình diễm lệ
Chạm nét buồn heo may vu vơ
Chưa khỏa lấp tháng ngày nông nổi
Thuở hoa niên giữa tuổi hoa râm
Neo đậu những giận hờn tiếc nuối
Nửa dạt quê nhà, nửa lạc cố nhân.
Tác giả: Lại Tây Dương